http://phimbiz13.blogspot.com/2013/09/khat-vong-giau-sang-tap-5-tap-6.html
tin này thì nôn nóng phát hoảng, vội vàng phái ngươi chia ra làm nhiều hướng đi tìm Chu Mộng Châu, thế nhưng tìm đông tìm tây, đâu đâu cũng chẳng nhìn thấy đóng dáng thằng bé.Hồ Dã suốt hôm ấy cứ chấp tay đi lui đi tới trong phòng vẻ bất an, mãi tới khuya mà vẫn không sao đặt lưng nghỉ yên được.Đột nhiên lão dừng chân lại, nhíu đôi mày rậm, rồi thân hình bỗng phóng nhanh ra hướng cửa, chạy như bay về phía hậu liêu. Thân hình tung nhanh lên không
tran chien cua nhung thien than
biết mình trộm táo, lúc áy đưa tay áo lên chùi mép, tay giữ khư khư túi táo toét miệng cười nói:Xin chào đại sư!Hòa thượng hơi bị bất ngờ, khựng người lại gật đầu nói: Chào tiểu thí chủ!Chu Mộng Châu thấy hòa thượng vẻ ôn hòa hiền từ, thì nghĩ:- Người xuất gia công khổ, mình ăn trộm táo chùa không nói một tiếng thì thực thiếu quang minh chính đại, vậy làm sao xứng là hậu duệ của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm?Nghĩ rồi, hắn hai tay lấy hết táo trong túi đưa ra trước mặt hòa thượng, ấp úng nói:- Lão..... đại sư... tôi đói quá..... nên trộm táo đại sư...Lão hòa thượng tròn mắt nhìn đống táo xanh trên tay hắn, rồi đưa tay xoa đầu hắn, hỏi:Tiểu thí chủ đói bụng, sao không về nhà ăn cơm?Chu Mộng Châu nhớ lại chuyện rồi sáng lòng còn tức giận, nói thẳng- Tôi không có nhà, cũng không có bố mẹ.Lão hòa thượng chấp tay niệm liền mấy lần "A Di Đà Phật" rồi nói: Táo này còn chưa chín, vừa chua vừa đắng, tiểu thí chủ ăn nó làm gì
No comments:
Post a Comment